Tô Hòa mím môi cười: “Chú đừng nâng tôi cao quá, sau này tôi còn phải học hỏi chú nhiều! Xưởng máy móc có thể trở thành đơn vị đi đầu của huyện An chúng ta, chú không thiếu công! Hiệu trường Trần chúng tôi cũng nhiều lần nhắc tới chú với tôi, nói chú chẳng những có năng lực làm việc mạnh, hơn nữa tạo chỉ văn học cũng rất cao! Thầy ấy còn muốn mời chú dạy chúng tôi đấy…”
Tiền Huệ Phương nhìn hai người khen nhau một cách đầy công nghiệp: “…”
Tô Hòa tâng bốc xong liền đưa thư mời cho xưởng trưởng Hồ: “Hiệu trưởng Trần của chúng tôi vốn muốn đích thân tới. Nhưng thầy ấy đi mời lãnh đạo huyện rồi, không thể phân thân được, chỉ đành cử tôi tới gửi thư mời cho chú.”
Xưởng trưởng Hồ gật đầu, mở thư mời ra xem qua: “Quay về nói với lão Trần, tôi sẽ tham dự đúng giờ.”
Tiếp theo Tô Hòa lại dùng bộ ngôn từ “ăn xin” đó một lượt, đặc biệt nhấn mạnh rằng xưởng dệt đã quyên một lô vải lỗi.
Xưởng trưởng Hồ mắng thầm trong bụng!
Một là mắng Trần đầu hói vô liêm sỉ!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play