Lời ông ấy nói là sự thật, nhiều đồ như vậy cũng không thể coi là phúc lợi phát xuống, bây giờ thứ trường học đêm cần là kinh phí, chứ không phải những thứ đồ này.
Tô Hòa mím môi cười: “Hiệu trưởng, em chỉ cho thầy một chiêu! Thầy đi tìm huyện trưởng khóc lóc kể nghèo, ông ấy chắc chắn sẽ nói mấy câu đại loại như kinh phí eo hẹp, hoãn tới năm sau…”
Hiệu trưởng Trần cắt ngang: “Hôm qua tôi cũng thử rồi, giống như em nói, một sào chống tôi tới năm sau.”
“Ngày mai thầy vẫn đi khóc lóc kể nghèo, khóc đến khi ông ấy không đành lòng, thầy liền nói trường học đêm chúng ta tự lực cánh sinh kêu gọi quyên góp được một lô vật tư, nhờ ông ấy nghĩ cách giúp chúng ta đổi thành tiền.
Chúng ta bó tay nhưng huyện sẽ có cách, tới lúc đó thầy trực tiếp cầm tiền là xong.”
Hiệu trưởng Trần:…như vậy cũng được?
Có điều nghĩ kỹ lại thật sự khả thi!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT