Chủ nhiệm Ngô bật cười nói: “Tiểu đồng chí cô thật khéo ăn nói, chúng ta học hỏi lẫn nhau! Cô chuyển lời với hiệu trưởng Trần, tôi nhất định sẽ đến đúng giờ!”
Tô Hòa nói với giọng ngập ngừng: “Chủ nhiệm Ngô, có một chuyện tôi cảm thấy nên nhắc trước với chú, các công xưởng lớn đều quyên góp vật tư cho trường học đêm. Tôi cũng định kiến nghị chủ nhiệm La của công xã Hòe Hoa chúng tôi đóng góp một ít. Dù sao cũng có không ít xã viên từng tham gia lớp xóa mù chữ ở trường học đêm.
Hơn nữa hiệu trưởng Trần của chúng tôi sẽ đọc danh sách đóng góp sau khi màn trình diễn kết thúc. Thực ra tôi không nên lắm lời, nhưng chúng ta cũng coi như hơi thân quen, tôi cảm thấy vẫn nên nói trước thì hơn.”
Chủ nhiệm Ngô lập tức cảm thấy tiểu đồng chí Tô Hòa này không tồi. Nếu cô không nhắc nhở, ông ta thật sự không nghĩ tới chuyện này, tới chừng đó sẽ thành người bị động.
Ông ta không hề nghi ngờ rằng Tô Hòa đang gài bẫy ông ta, là đang “hóa duyên”.
Chủ yếu là ông ta cảm thấy với cách làm người của hiệu trưởng Trần, sẽ không chìa tay tìm người ta xin đồ, chắc chắn là những công xưởng kia chủ động quyên tặng.
Nhưng ông ta nào biết hiệu trưởng Trần đã không còn là hiệu trưởng Trần ngày xưa nữa!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play