Tô Hòa cũng cười:
“Xưởng trưởng Phùng, tôi không vòng vo với chú nữa! Tôi kéo đơn hàng giúp xưởng, mục đích chính là để thúc đẩy kinh tế của công xã Hòe Hoa, dù sao tôi vẫn còn một chức liên lạc viên công xã Hòe Hoa.
Nếu cuối cùng công xã Hòe Hoa không nhận được lợi ích thực tế, tôi cũng không thể ở xưởng dệt được nữa.”
Sắc mặt xưởng trưởng Phùng hơi không vui, dù sao Tô Hòa nói vậy không khác gì uy hiếp.
Nhưng ông ta không nổi giận.
Ông ta khác với xưởng trưởng Điền, đối sự không đối nhân.
Đối với Tô Hòa, ông ta tán thưởng, hơn nữa muốn đề bạt trọng dụng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play