Nếu nói trước đó Tô Hòa chia mì ăn liền cho hành khách, ông ta còn có thể miễn cưỡng nói mình nghiền ngẫm một chút cũng có thể nghĩ ra được, nhưng chuyện khách nước ngoài này, ông ta nằm mơ cũng không nghĩ tới.
Trường Giang sóng sau xô sóng trước, người không chịu già không được!
Nhất thời, trong lòng có một cảm giác hụt hẫng của anh hùng tuổi xế chiều.
Qua một lúc, ông ta mới nói: “Tiểu Tô, cô cũng quá coi thường tôi rồi, nếu câu được cá lớn, đương nhiên phải chịu thả mồi ngon. Đừng nói mỗi tháng hai thùng, cho dù là mười thùng cũng không thành vấn đề.”
Tô Hòa giơ ngón tay cái: “Tôi biết chú chắc chắn sẽ đồng ý, tôi có thể gặp được lãnh đạo có mắt nhìn, có phách lực như chú đúng là may mắn ba đời…”
Xưởng trưởng Điền vốn dĩ có hơi ủ rũ, sau khi nghe Tô Hòa tâng bốc, lập tức lại phấn chấn lên!
Lão ký phục lịch, chí tại thiên lý; liệt sĩ mộ niên, tráng tâm bất dĩ(*).

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play