Hễ không phải kẻ ngốc đều có thể nghe ra ý trong lời nói của bà ấy, sắc mặt của Cố Trì Yến có hơi khó coi.
Anh đang muốn lên tiếng, Tô Hòa nhìn anh một cái, ý là để cô tự giải quyết!
Lúc này Cố Trì Yến mới thôi.
Tô Hòa cười tít mắt nói với Cố Văn Phương: “Cô út, cảm ơn cô quan tâm, cháu rất quen. Tục ngữ nói nghèo dễ thích ứng với giàu, cháu sống khổ (đắng) quen rồi, rơi vào trong lọ mật vui còn không kịp, sao có thể không quen được chứ!”
Sắc mặt Cố Văn Phương cứng đờ, miệng cười mà lòng không cười nói:
“Vậy thì tôi yên tâm rồi, có điều, nhà họ Cố chúng tôi bình thường người lui tới đều là người có thân phận, tôi sợ tới lúc đó cô sẽ tự ti!”
Tô Hòa kinh ngạc nói: “Cô út, sao cô lại có suy nghĩ như vậy chứ! Cháu rất đẹp, năng lực làm việc cũng xuất sắc, lại có người yêu tốt như Trì Yến, tại sao cháu phải tự ti chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT