Hai người lại nói chuyện một lúc, ông cụ Cố tựa như lơ đãng hỏi:
“Hôm qua anh nói chuẩn bị cho huyện An của Tô Hòa một vị trí trong hội Tuệ Giao, chuyện này đã chắc chắn chưa?”
Ông Cốc cười nói: “Nếu không có gì ngoài ý muốn thì chắc rồi, phụ kiện tóc, mì ăn liền và máy nông nghiệp cỡ nhỏ của họ đều rất có sức cạnh tranh, cái họ thiếu chính là không có lai lịch gì, cho nên chỉ có thể xếp vào chỗ góc xó một chút.”
Ánh mắt ông cụ Cố lóe lên: “Lão Cốc, đừng thấy tôi không phải người của bộ ngoại thương các anh, nhưng tôi biết mỗi khi gần tới hội Tuệ Giao đều sẽ có một số trường hợp nhét thêm vào.
Các nhà xưởng khác đều có danh có tính, người ta không tiện đụng tay đụng chân gì, nhưng kiểu nhà xưởng không có ai bảo kê như huyện An rất có thể bị hất cẳng vào thời khắc cuối cùng.
Cho nên, tốt nhất anh sắp xếp cho huyện An một vị trí tốt một chút, tới lúc đó, cho dù có người nhét vào, cũng sẽ không hất huyện An ra.
Tôi không có ý khác, chỉ là cảm thấy Tô gì đó Hòa gì đó là một cô gái rất nỗ lực, nếu tới lúc đó công dã tràng, đối với người trẻ mà nói là một sự đả kích rất lớn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play