Khi bà cụ Lưu đi, bà cụ Tô gói cho hai miếng bánh ngọt, còn hốt một nắm kẹo cho.
Bà cụ Lưu suýt chút cảm động phát khóc!
Sau này bà ta không nói xấu sau lưng chị dâu nữa!
Chị dâu là người tốt!
Sau khi bà cụ Lưu đi, bà cụ Tô thở dài: “Đáng thương quá, đều do nghèo mà ra!”
Ông cụ Tô chắp tay nói:
“Đợi xưởng dệt của Đại Nha hoàn tất là ổn thôi, không ít người trong thôn đều có thể vào xưởng kiếm tiền. Đại Nha làm chuyện này rất tốt, người trong thôn đều khen Đại Nha. Chuyện mà Tô Đại Phúc tôi tự hào nhất trong đời chính là có đứa cháu gái giỏi giang như Đại Nha!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play