Lạc Đông Xuyên vội lắc đầu: “Tôi không nói gì hết nhé, chú đừng đoán linh tinh! Tiểu Dư, hai chúng ta không xa lạ, cho nên tôi mới tán gẫu với chú, chú tuyệt đối đừng truyền ra ngoài.
Nếu lão Thẩm biết, tôi sẽ khó mà làm người.”
Cán sự Dư vội nói: “Anh yên tâm, tôi không nói với ai hết, sống để bụng chết mang theo.”
Lạc Đông Xuyên thấy buồn cười, cả sở ngoại thương đều biết Tiểu Dư này thích hóng hớt và lan truyền tin tức nhất, cũng chính vì vậy mới điều ông ta tới Tuệ Thành.
Cũng coi như là tốt khoe xấu che rồi!
Chắc chẳng mấy chốc, rất nhiều người sẽ biết chuyện của nhà họ Thẩm.
Nếu đã lên thuyền của Tô Hòa, vậy đương nhiên phải thể hiện thành ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT