Anh ta không phải người tốt tính, đặc biệt là nghĩ tới mọi việc ở huyện An, biểu cảm của anh ta liền trở nên ngoan độc:
“Thẩm Như Ý, cô định lợi dụng tôi đối phó Tô Hòa đúng không? Có phải cô cảm thấy tôi rất ngu không?”
Biểu cảm đáng thương của Thẩm Như Ý hóa đá:
“Anh Thạch Đầu, anh, anh nói vậy là có ý gì?”
Tạ Tuấn cười lạnh: “Ý gì? Không phải trong lòng cô rất rõ sao? Năm xưa thật sự là cô cứu tôi sao?
Cha mẹ cô thật sự là đang vu khống cô sao? Cô và nhà họ Tô rốt cuộc tại sao lại trở mặt, trong lòng cô không rõ sao? Thẩm Như Ý, tôi thừa nhận quả thực tôi rất ngu, cho nên nhẹ dạ tin lời cô. Nhưng bây giờ tôi tỉnh táo rồi, cũng nhìn rõ bộ mặt xấu xí của cô rồi! Nể tình năm xưa tốt xấu gì cô cũng trông chừng tôi một lúc, tôi có thể tha cho cô chuyện lần này. Nhưng nếu cô còn dám làm gì Tô Hòa, ông đây giết chết cô!”
Tạ Tuấn nói xong cũng không quan tâm Thẩm Như Ý có phản ứng như thế nào, vừa xì mùi vừa đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play