Cẩu Đản lại nhìn Lý Kim Bình: “Mẹ, mẹ nói mẹ nhớ con, vào nhà sao không ôm con? Hôm đó con tới nhà bà nội Tô, cô út nhà họ Tô vừa tan làm về liền bế Thiết Đản, còn thơm mặt nó, con cảm thấy đó mới là mẹ ruột, mẹ chính là mẹ kế.”
Lý Kim Bình thực sự không còn mặt mũi nghe tiếp nữa, ôm mặt khóc lóc chạy đi.
Cẩu Đản cũng khóc.
Không phải là nó không cần mẹ, là mẹ không cần nó trước.
Trước đây nó tới nhà bà nội Tô, cô út nhà họ Tô thấy nó chảy nước mũi, sẽ lấy khăn tay dịu dàng lau cho nó, còn xoa dầu cho nó, nói mặt nó khô quá.
Nhưng, mẹ vào nhà không thèm nhìn nó một cái, mẹ như vậy, nó không cần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT