Tô Hòa gật đầu với họ, thong dong đi vào xưởng.
Hiệu trưởng Trần: “…”
Hiệu trưởng Trần cảm thấy những bảo vệ này rất phi lý.
Đã trôi qua hơn nửa năm rồi, các người thế mà lại còn có thể nhớ được Tiểu Tô?
Hơn nữa, bây giờ chắc mấy người cũng biết nó chỉ là nghiệp vụ viên làm thêm rồi chứ?
Tại sao mấy người còn ngoan ngoãn kính lễ với nó?
Ông ấy nào biết, đại danh của Tô Hòa đã truyền khắp xưởng dệt số 1 Ma Đô rồi!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT