Tần Vũ Dương không cam lòng, và Cổ Dao càng không cam lòng. *Tại sao lại như vậy? Bao năm qua, mình đã đối xử với gia đình họ không đủ tốt sao?*
*Tại sao Hạ Uyển Phong vừa trở về, mình đã bị gạt sang một bên như thế?*
*Hạ Uyển Phong đâu phải con gái của họ, chỉ là cháu ngoại thôi, đã bao nhiêu năm không ở bên họ. Người ở đây chăm sóc họ, tận hiếu suốt bao năm qua là mình cơ mà!*
Cổ Dao thực sự cảm thấy hơn hai mươi năm cống hiến của mình giống như đổ xuống sông xuống biển.
Cổ Dao kéo Tần Vũ Dương lại và nhẹ nhàng răn dạy, “Không được vô lễ, quà của chị con tặng là tấm lòng, con đừng làm ồn nữa!”
Tần Vũ Dương bĩu môi, “Con có làm ồn đâu, chỉ tò mò thôi mà.”
“Con tặng bức tranh thêu chữ “Thọ”, mẹ tặng đôi găng tay tự đan, chỉ muốn xem chị tặng gì mà thôi, mẹ đừng luôn mắng con.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT