Ngọn núi này giống như một kho báu lớn, họ biết rõ loại nào có thể ăn được.
Diệp Uyển Xuân không phân biệt được sự khác biệt giữa các loại nấm, cũng không biết loại nào có độc hay không, thấy nấm nào cũng cứ thế nhặt bỏ vào giỏ.
Lục Tiểu Ngũ nhìn lại nấm trong giỏ của Diệp Uyển Xuân, phát hiện hầu hết đều là loại không ăn được, liền bực bội ném hết đi. Diệp Uyển Xuân tức giận, liền lấy một cây nấm ném vào người cậu.
Lục Tiểu Ngũ ngoan ngoãn chịu trận, cuối cùng còn phải kiên nhẫn dạy cô cách phân biệt nấm độc.
Cả nhóm hái nấm mãi cho đến khi trời tối, lúc không còn nhìn thấy rõ nấm nữa thì mới quyết định xuống núi.
Giỏ của Diệp Uyển Xuân đã đầy ắp, nhưng khi đi xuống đến lưng chừng núi, cô vẫn tiếc rẻ về đám nấm mà mình chưa kịp hái. Càng nghĩ càng không yên tâm, Diệp Uyển Xuân quyết định quay lại hái thêm.
Cô xin chiếc áo khoác của Lục Tiểu Ngũ, rồi quay trở lại núi để tiếp tục hái nấm. Lục Tiểu Ngũ và Lục Tiểu Lục chỉ có thể ngồi bên đường chờ cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT