Khi cả nhóm xuống đến chân núi, hai thành viên của đại đội vẫn đang giữ Hạ Diệu Tổ chờ họ.
Vừa thấy hắn, Diệp Uyển Xuân lập tức siết chặt vòng tay quanh cổ Lục Tiểu Ngũ, suýt nữa khiến anh nghẹt thở.
“Chính là hắn! Nếu không phải vì hắn đuổi theo tôi, tôi đã không ngã xuống cái bẫy đó! Hắn định giở trò với tôi! Hắn là đồ vô lại!”
Diệp Uyển Xuân không nghĩ đây là chuyện đáng xấu hổ. Nếu có ai đáng xấu hổ thì chính là Hạ Diệu Tổ, cô là người bị hại cơ mà!
Những lời buộc tội của Diệp Uyển Xuân khiến Lưu Quân cảm thấy mất mặt. Hạ Diệu Tổ đã làm bẽ mặt cả đại đội. Cô gái đến từ Bắc Kinh, được nuôi dưỡng trong nhung lụa, vậy mà đến đây lại bị dọa sợ như thế, Lưu Quân cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Hạ Diệu Tổ nghe thấy Diệp Uyển Xuân tố cáo mình một cách thẳng thừng, liền nổi giận.
“Tôi khi nào làm gì cô hả? Rõ ràng là cô chạy quá nhanh rồi ngã xuống hố chứ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play