“Tôi đã làm bao nhiêu chuyện chỉ để có được những thứ đó, vậy mà cuối cùng tôi chẳng có gì, chẳng được gì cả.”
Cổ Dao uống quá nhiều, câu trước câu sau lộn xộn, nhưng vẫn có thể nhận ra được ý chính trong những lời bà ta nói.
Kỳ Tầm uống vội một ngụm rượu, cố kìm nén cơn giận sôi sục trong lòng.
Giọng ông run rẩy, hỏi tiếp: “Cô làm được đến mức đó sao? Tôi sao không nhận ra? Cô đã làm gì với Diệp Kiều? Cô đã đưa cô ấy đi đâu?”
Cổ Dao cười phá lên, đôi mắt mơ màng không còn tiêu cự, nhìn về phía Kỳ Tầm mà cũng như không, nụ cười của bà ta khiến người khác rùng mình.
“Anh nói Diệp Kiều à? Tôi vứt cô ta ở một nơi không ai có thể tìm thấy được. Bọn họ hoảng loạn lắm, tìm mãi mà chẳng biết cô ta ở đâu, không có chút manh mối nào.”
“Còn tôi, là người duy nhất biết được, mà tôi cũng chẳng rõ Diệp Kiều ở đâu nữa rồi. Không ai có thể tìm được Diệp Kiều.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT