Cô nhẹ nhàng gật đầu, “Ồ” một tiếng, rồi kéo tay Lục Viễn Sơn bước vào sân, đóng cửa lại, để người đàn ông kia đứng ngoài chịu cảnh ê mặt.
Hắn không ngờ Hạ Uyển Phong lại cứng rắn như vậy, đứng gõ cửa thêm một lúc nhưng không ai trả lời, cuối cùng đành thất vọng bỏ đi.
Lục Viễn Sơn vào bếp nấu ăn, để Hạ Uyển Phong ngồi chờ.
Cô trêu chọc anh: “Sao anh từ chối thẳng thừng vậy? Không phải lần trước anh bảo rằng nếu Tống Thanh Phong lại mời, chúng ta sẽ ăn một bữa thật thịnh soạn, để xem mặt hắn bực bội thế nào sao?”
Lục Viễn Sơn hừ một tiếng, lòng vẫn không vui: “Nhìn cái cách hắn nói, rõ ràng là Tống Thanh Phong nhắm đến em. Dù là em đi hay anh theo cùng, chẳng phải cũng để hắn đạt được mục đích sao? Anh không để hắn vừa lòng đâu.”
Trước mặt Hạ Uyển Phong, Lục Viễn Sơn luôn giữ lại một chút tính trẻ con.
Hạ Uyển Phong giả vờ hít hà mùi không khí: “Ôi chà, để em ngửi xem, ai vừa làm đổ bình dấm chua nhỉ? Sao mà mùi chua nồng nặc thế này!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT