Cả nhà quay quanh Hạ Uyển Phong, mỗi người một câu quan tâm cô. Phương Lệ Quyên đi đến bên cạnh Phùng Tư Kỳ để chào hỏi, “Trời ơi, cô bé này thật xinh xắn! Cháu là Phùng Tư Kỳ phải không? Khi Uyển Phong gọi điện về có nhắc đến cháu, cô đã dọn dẹp phòng sẵn cho cháu rồi.”
“Sau đó cháu vào xem thử còn thiếu thứ gì thì bảo cô, cô sẽ chuẩn bị thêm cho cháu.”
Phùng Tư Kỳ vội xua tay, cười nhẹ nhàng, “Cảm ơn cô nhiều, thật là phiền cô quá. Thật ra cháu có thể tự làm mà, cô lớn tuổi rồi, sao cháu có thể để cô phải thu dọn phòng cho cháu chứ?”
Phương Lệ Quyên cười vui vẻ, “Cháu không cần khách sáo. Cô đã nghe Phong nói nhiều rồi, hầu hết thời gian ở Bắc Kinh là cháu chăm sóc nó. Ở đây cháu cứ coi như nhà của mình, đừng ngại gì cả. Cháu muốn ăn gì, cần gì, cứ nói với cô nhé. Cô đảm bảo sẽ tìm cách giúp cháu.”
Sự nhiệt tình của Phương Lệ Quyên khiến Phùng Tư Kỳ không cách nào từ chối, chỉ đành cười đáp lại.
Phùng Tư Kỳ là một cô gái ngoan hiền, dịu dàng, hoàn toàn khác với những cô gái quanh vùng khiến Phương Lệ Quyên rất thích.
Biết trước là họ sẽ về hôm nay, bữa cơm đã được chuẩn bị chu đáo. Sau một hồi nói chuyện và nghỉ ngơi, cả nhà ngồi vào bàn ăn. Món gì cũng có: gà, vịt, cá thịt đều đủ cả, cùng với một số loại rau theo mùa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play