“Hai trăm sáu mươi đồng Tiểu Phong lấy đi sau đó, một xu cũng không thiếu đều đưa cho mẹ chồng, chuyện này sao bà không nói?”
Miệng Thím Thúy Hoa như súng liên thanh, nói không ngừng, Vương Quý Hương căn bản không chen vào được lời nào.
“Bà có phải muốn nói chuyện nhà họ Lục bà không biết? Vậy chuyện nhà họ Hạ sao bà lại biết rõ như vậy?”
Thím Thúy Hoa hừ lạnh một tiếng, “Không phải là thật sự như Dì Lưu nói, nửa đêm nằm trong chăn người ta nghe lén đấy chứ.”
Vương Quý Hương tức giận ném vỏ hạt dưa vào bà ta, “Cái đồ nhiều chuyện, miệng thúi như ăn cứt vậy!”
Thúy Hoa cũng nổi giận, không quen cái tính ấy của bà ta, liền vốc một nắm tuyết ném vào mặt bà ta, “Mày chửi ai đấy? Đồ chó má!!!”
“Mày suốt ngày nói linh tinh, chuyện có hay không có đều nói, đi khắp nơi buôn chuyện, thấy người ta gặp xui xẻo là mày vui phải không? Xem hôm nay tao có xé rách cái mồm thối của mày không!”
Chưa kịp để Thúy Hoa ra tay, một cơn gió thổi qua, Vương Quế Hương đã bị Lục Viễn Sơn một tay bóp cổ nhấc bổng lên!
Vương Quế Hương hai chân rời khỏi mặt đất, kinh hoàng nhìn Lục Viễn Sơn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT