“Buồn cười lắm sao?”
Giọng nói lạnh lùng của Sở Dịch Lan vang lên từ phía sau, hai người đang chuyện trò vui vẻ lập tức im bặt.
“À! Anh đến rồi sao?” Thẩm Liên đứng dậy như không có chuyện gì, phủi phủi cát dính trên mông: “Đi nào, về nhà thôi.”
Sở Dịch Lan nhìn cậu rồi lại nhìn Tôn Bỉnh Hách.
“Sếp.” Trợ lý Tôn nói xong thì dời ánh mắt đi chỗ khác, có bóng đêm che khuất, chỉ cần tôi vờ như không thấy gì, coi như chưa bị bắt gặp!
Tôn Bỉnh Hách tự lái xe về, còn Thẩm Liên đi với Sở Dịch Lan.
Ngồi lên xe, cậu Thẩm dần thở đều lại, sau đó bảo anh tài xế kéo tấm chắn lên, không nói nhiều lời mà vỗ một cái vào mặt Sở Dịch Lan.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT