Chỉ trong một phút giây ngắn ngủi ấy nhưng Chu Nguyên Lâm đã tưởng tượng ra cảnh mình đang ôm lấy một quả bom, cho thằng chó Từ Cảnh Ca này nổ văng ra ngoài.
Không có ai sinh ra mà chịu làm một thằng hề hết.
Huống chi ông trời còn chẳng cho anh ta làm điều đó.
Cậu Chu nhắm mắt lại, lòng đầy chua xót.
Vẫn là Thẩm Liên nhịn cười đứng ra giảng hòa: “Đói rồi, ăn cơm, ăn cơm thôi.”
Chu Nguyên Lâm và Tôn Bỉnh Hách đã chẳng còn dây dưa về tình cảm nữa, ban đầu Chu Nguyên Lâm cũng thích ngoại hình của Tôn Bỉnh Hách nên mới nảy lòng yêu mến, sau này lĩnh hội được miệng lưỡi của trợ lý Tôn thì lớp filter dịu dàng nho nhã rơi rớt đầy đất, nhưng hiển nhiên Dương Bân không nghĩ như thế.
Chu Nguyên Lâm cố nhớ kỹ lại, kể từ khi anh ta tỏ tình Tôn Bỉnh Hách thất bại, tuy Dương Bân vẫn khách sáo, không hề tỏ ý thù địch nhưng hễ có cơ hội là lại muốn chứng minh đến mức kinh thiên động địa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play