Cửa hàng Bánh Cuốn Phong Thị bán một bát mì ức bò một xu rưỡu, giá ngang ngửa với mì ức bò nhà lão ta, hơn nữa còn bán trong mười ngày.
Khi nghe tin này, lão ta không thể đứng vững, lão ta gần như phun ra một ngụm máu.
Cửa hàng Bánh Cuốn Phong Thị dám làm chuyện này, khiến lão ta không còn đường sống sót nào.
Lão Tạ lo lắng đến mức lập tức muốn lao đến cửa hàng Bánh Cuốn Phong Thị và mắng cho bọn họ một trận nhưng lão ta có lý do gì để mắng?
Chả lẽ nói cửa hàng Bánh Cuốn Phong Thị bán với giá thấp hơn thị trường sao? Nhưng cửa hàng Bánh Cuốn Phong Thị bán mì ức bò với giá tương đương với giá của lão ta, nếu bán mì ức bò với giá một xu rưỡi mà bị coi là phá giá thì ngay từ đầu cửa hàng của lão ta đã phá giá thị trường.
Hay mắng cửa hàng Bánh Cuốn Phong Thị không cho lão ta đường sống? Nhưng tại sao bọn họ phải cho lão ta đường sống? Khi lão ta nghĩ đến những việc mình làm sau lưng đã bị người phụ trách cửa hàng Bánh Cuốn Phong Thị biết, lão Tạ càng cảm thấy đầu đau hơn.
Ý tưởng nhờ ai đó đi niêm phong cửa hàng Bánh Cuốn Phong Thị của lão ta có thể thực hiện được nhưng tất cả những người ủng hộ lão ta đều sụp đổ, ngoại trừ Lưu Dân, không ai có quyền làm cho hàng Bánh Cuốn Phong Thị ngừng kinh doanh để sửa đổi. Cho dù có thì lão ta cũng không quen biết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT