Bà vừa nói, mọi người đều đồng ý lời bà nói, vì trong nhà Lý Tiểu Lộ làm ức bò ngon nhất.
“Vậy thì con yên tâm rồi.” Phong Thụy Thanh nói: “Vốn cho rằng lúc này sẽ làm suy sụp lão Tạ, lại không ngờ, lão Tạ lại có bản lĩnh mời một người như vậy đến.”
“Như vậy cũng rất tốt, có cạnh tranh mới có động lực, tránh cho thị trường chỉ có mỗi chúng ta, mất hết động lực. Quay đầu lại chúng ta còn có thể học hỏi để làm mỳ ức bò ngon hơn.” Trần Giang nói.
Đây là anh thấy sách viết như vậy, anh cảm thấy có đạo lý. Nếu cả thị trường chỉ có nhà bọn họ làm mỳ ức bò, tin tưởng qua không lâu, bọn họ lại thỏa mãn, do đó mất hết động lực.
Còn không bằng nhiều thêm mấy nhà, cạnh tranh lẫn nhau, nhà bọn họ sẽ bị áp lực, không ngừng cải tiến sản phẩm của chính mình.
“Anh A Giang nói đúng, có cạnh tranh mới có áp lực. Trước kia chỉ có lúc tôi lăn lộn trong băng phái chúng ta, so với quán khác còn lợi hại, kỹ năng so với chúng ta rất tốt, chúng ta cũng phải bỏ công học kỹ năng. Việc buôn bán này giống như hỗn bang phái, có áp lực mới có thành công.” Lý Thiên Long cười nói.
Đám người Phong Thụy Thanh điều chỉnh tâm trạng của mình, đồng thời, cũng cảm thấy đấy là một cơ hội cho mình nâng cao hơn. Bọn họ phải nắm bắt thời gian này để làm mỳ ức bò ngon hơn, không thì, rất nhanh sẽ có người vượt qua.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play