“Hiện tại người trên phố Hoàng Kết đều có tật giật mình. Nghe thấy mì ức bò nhà lão Tạ xảy ra chuyện, làm cho người ăn mì ức bò cũng ít đi. Hôm nay ức bò của nhà chúng ta chỉ bán ra hơn hai mươi bát, cơm ức bò cũng còn dư lại rất nhiều, phá lấu lại càng bán không được cái gì, nếu không suy nghĩ biện pháp, tiệm của chúng ta sẽ phải đóng cửa.” Phong Thụy Thanh lo lắng nói.
Anh cũng không phải nói chuyện giật gân. Thật sự là buôn bán của ngày hôm nay quá kém, ngay cả nguyên liệu thô đều đã bị ảnh hưởng.
Cũng may, bò viên và thức ăn nhanh bị ảnh hưởng cũng không phải rất lớn, bằng không, tiệm này của bọn họ không tới mấy ngày liền phải ngừng buôn bán.
“Sao lại kém như vậy?” Lý Thiên Long vừa nghe, nóng nảy, hỏi.
Sớm biết rằng lúc trước nói cái gì cũng phải đập nát cửa hàng nhà lão Tạ.
“Như thế nào sẽ không? Trên cả con đường cũng chỉ có hai tiệm mì ức bò, một tiệm xảy ra chuyện lớn như vậy, một tiệm khác đương nhiên cũng sẽ bị lan đến. Chỉ là, hiện tại không phải thời điểm nói cái này, mà là phải nghĩ nên làm sao bây giờ. Chung quy không thể tùy ý phát triển như này chứ?” Phong Thụy Thanh nói.
“Ngày mai chúng ta làm khuyến mãi đi. Sau đó lại nói một câu về tình hình mì ức bò của nhà lão Tạ. Tiệm này của chúng ta cũng đã mở lâu như vậy, cũng có danh tiếng ở hàng xóm láng giềng, nói rõ ràng, hẳn là có thể cứu vãn được.” Trần Giang suy nghĩ một chút, nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play