“Cô chủ, tôi sẽ bí mật nói cho cô biết, sau khi cô nghe rồi thì đừng nhắc đến chuyện này trước mặt Xuân Bình, nếu không đó sẽ là lỗi của tôi nếu tôi làm bà ấy buồn.” Một lúc sau Lâm Xuân Mai nói.
“Xuân Bình sẽ không rời khỏi cửa hàng này trừ khi bà ấy có một cuộc sống tốt hơn ở đây.” Lâm Xuân Mai thở dài.
“Cô không biết đâu, lúc Xuân Bình còn trẻ, bà ấy là một cành hoa đẹp ở chỗ chúng tôi, không chỉ xinh đẹp mà còn rất chăm chỉ, chỉ cần nhìn món sủi cảo và mì bà ấy làm là biết. Sau khi lớn lên có rất nhiều người đến cầu hôn bà ấy, cuối cùng Xuân Bình gả vào một gia đình ở huyện của tôi. Lúc đầu gia đình đó đối xử với Xuân Bình rất tốt. Tuy nhiên, sau một vài năm thì trở nên tồi tệ hơn bởi vì Xuân Bình không có con, cơm không đủ ăn là chuyện bình thường, trong nhà rất thất vọng, bọn họ vừa đánh vừa mắng Xuân Bình. Mãi đến khi Xuân Bình hai mươi lăm tuổi, bà ấy mới có một đứa con trai và cuộc sống của bà ấy mới tốt hơn.
Thật không ngờ, cuộc sống yên bình của bà ấy chỉ kéo dài được mấy năm, chồng bà ấy đi ô tô đến nhiều vùng của đất nước để gia nhập Hồng Vệ Binh. Từ đó gia đình chồng đối xử tệ bạc với bà ấy, khi chồng bà ấy bỏ nhà ra đi, bọn họ không cho mẹ con Xuân Bình ăn hai bữa cơm nưuax. Xuân Bình đã phải làm việc chăm chỉ để nuôi sống bản thân và con trai.”
Trái tim của Phong Thanh Thanh đau nhói khi cô nghe thấy những lời này.
Vậy trước đây mẹ nuôi của cô đã vất vả như vậy sao?
“Vài năm sau, chồng cô ấy quay về, sau khi ông ta quay về bắt đầu kinh doanh và kiếm được một số tiền. Năm trước, ông ta thậm chí còn sử dụng nghề thủ công của nhà mẹ đẻ Xuân Bình mở một cửa hàng ở thủ đô và kiếm được rất nhiều tiền.” Lúc Lâm Xuân Mai nói điều này, răng bà ấy kêu ken két, đôi mắt bà ấy đầy giận dữ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT