“Theo những gì cậu nói, tớ nghĩ nó không tốt lắm, nguyên nhân chính là do mức lương thấp. Các giáo viên ở làng chúng tớ chỉ được trả ba mươi hoặc bốn mươi tệ một tháng. Tất cả bọn họ đều nhận được một mức lương cố định, lợi ích cũng thấp.” Phong Thanh Thanh nói.
“Chúng ta đừng nói chuyện này nữa, nói ra trong lòng tớ như thắt lại. Sau này cậu định làm gì?” Trần Chanh lại hỏi. Rõ ràng cô ấy là người đã hỏi Phong Thanh Thanh rằng cậu ấy muốn học chuyên ngành gì nhưng thay vì hỏi thì cậu ấy lại hỏi hoàn cảnh của cô ấy.
“Tớ, tớ chưa nghĩ đến chuyện đó. Cứ thi xong rồi tính sau.” Phong Thanh Thanh hơi hoang mang.
Lý do cô chọn tiếp tục học rất đơn giản, đó là để thực hiện một trong những giấc mơ đại học của cô, cô không muốn người khác chế giễu cô là một kẻ thất học mới nổi như kiếp trước.
Còn việc học chuyên ngành gì thì cô chưa nghĩ tới.
“Tớ định sẽ học thiết kế trang sức. Tớ rất hứng thú với ngành này, tớ cũng thích trang sức.” Dư Mẫn Cẩn bước vào nói. Cô ấy rất thích đồ trang sức nên cô ấy dự định sẽ phát triển theo hướng này trong tương lai.
Nghề này ở trong nước chỉ mới bắt đầu phát triển vì vậy cô ấy không có ý định học tại một trường đại học ở trong nước, sau khi kết thúc kỳ thi tuyển sinh đại học, cô ấy sẽ trực tiếp đăng ký vào một trường đại học nước ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play