“Nếu đúng như vậy, việc bán món kho này sẽ thành công.” Phong Kiến Thiết nói.
“Món ăn này rất thơm và ngon, chắc chắn rất nổi tiếng, người bốn phương đến thành phố này chắc chắn cũng có người thích ăn món này.” Lý Tiểu Lộ nói. Những ngày qua, trên con phố này có nhiều quán mì ức bò, thức ăn nhanh mở ra, nếu không phải bọn họ khai trương sớm, đồ ăn vừa rẻ vừa ngon thì đã bị cướp khách từ lâu.
Nhưng ngay cả như vậy, nhiều khách hàng vẫn bị cướp đi, nếu ra mắt món này chắc chắn sẽ có thêm nhiều khách hàng.
“Những người khác có thể làm món này không?” Trần Giang hỏi. Nếu như có nhiều người biết thì chỉ cần bọn họ ra mắt món kho này, thì bọn họ sẽ bắt chước làm theo, chẳng phải là thiệt thòi sao?
“Hiện tại toàn bộ thành phố S chỉ có thím mới có thể làm được, cho dù người khác muốn phát triển cũng phải có năng lực của thím. Theo thím nói thì nước chát trên tay thím là do tổ tiên truyền lại từ thời nhà Thanh cho đến nay. Người khác không dễ bắt chước theo.” Phong Thanh Thanh cười nói.
Không chỉ là không dễ dàng mà đơn giản là không thể.
Kiếp trước cô kinh doanh món này, cũng chưa có người nghiên cứu qua. Những người khác cũng muốn kinh doanh lĩnh vực này, dù những người đó đã học rất lâu nhưng hương vị bọn họ làm ra không ngon bằng của cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play