Sau khi đóng cửa lại, Phong Thanh Thanh lôi kéo Dư Mẫn Cẩn đi vào trong nhà.
"Mẫn Cẩn, cậu ở bên ngoài đợi bao lâu rồi sao mặt lại lạnh lại đỏ như vậy.” Phong Thanh Thanh đưa cho Dư Mẫn Cẩn một cái túi nước nóng, để cho cô ấy làm ấm tay, hỏi.
Cái túi nước nóng này là cô vừa rót nước nóng cho chị cả dùng, nhưng hiện tại Dư Mẫn Cẩn đông lạnh thành như vậy, nên cho Dư Mẫn Cẩn dùng trước.
"Không đợi lâu. Chỉ chờ một lúc, tớ gõ cửa hai lần. Lần đầu tiên có thể gõ nhẹ hơn, cậu không nghe thấy, chờ một vài phút, tớ gõ lần thứ hai, cuối cùng cậu cũng nghe thấy.” Dư Mẫn Cẩn vừa cầm cái túi nước nóng kia làm ấm tay mình, vừa nói.
Phong Thanh Thanh vừa nghe, trên mặt mang theo áy náy.
"Vừa rồi Thanh Thanh đang nói với tôi về thủ đô, nói quá hăng say nên nhất thời không nghe thấy được. Em nói chuyện ở đây đi, chị rót trà cho em.” Phong Diễm Diễm nói xong, đỡ eo mình đi ra ngoài.
"Hôm nay trời quá lạnh, chỉ là đứng ở bên ngoài vài phút, đã lạnh muốn chết.” Dư Mẫn Cẩn nói xong, sau đó để trống một bàn tay, đưa thứ mình mang đến cho Phong Thanh Thanh: “Tớ nghe nói cậu trở về thành phố S, nghĩ cậu hẳn là sắp đi học, nên mang theo một ít đồ tới đây cho cậu, tùy tiện nói cho cậu một chuyện.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT