Sau khi sống lại, khẩu vị của cô rất tốt, bởi vì kiếp trước cô bị chết đói, cho nên, sau khi sống lại, cô ấy có một loại chấp niệm với đồ ăn, cho dù no căng, cũng sẽ ăn sạch đồ ăn trong bát.
Chỉ có điều, cô thật sự không quen ăn mì, vì vậy, trong bát mới còn thừa lại chút mì.
Phong Thanh Thanh móc ra hai hào từ trong túi, đưa cho Vương Quần.
Vương Quần móc ra hai tờ 2 xu và một tờ 1 xu từ trong túi tạp dề, đưa cho Phong Thanh Thanh, nói: “Hoan nghênh lần sau lại tới.” Dứt lời, liền muốn bưng cái bát kia trở về.
Phong Thanh Thanh vội vàng nói: “Cô có thể gọi ba cô ra đây một chút được không? Tôi có chuyện muốn tìm ông ấy.”
Hôm nay cô ấy tới đây không phải để ăn mì mà là có chuyện tới đây.
Vương Quần liếc nhìn Phong Thanh Thanh từ trên xuống dưới, trong lòng không rõ chị gái ăn mặc rất thời thượng ở trước mắt này tìm ba mình làm gì, nhưng trên mặt không bộc lộ điều gì, nói: “Vậy chị đợi một lát, em đi gọi ông ấy ra.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play