Vương Đại Quân thở dài nói: “Cháu đừng nhìn bác hiện tại mà tưởng bác chỉ giống người khoảng 40 tuổi, trên thực tế, bác đã hơn 50 tuổi rồi. Ba của bác vì bị ép hôn mới cưới mẹ bác, sau đó, lại bởi vì tư tưởng mới, bởi vì tình yêu cứt chó mà vứt bỏ mẹ và anh chị em của bác. Bác là con út trong nhà, nghe nói lúc bác còn nằm trong bụng mẹ, người kia khăng khăng muốn ly hôn với bà ấy, mặc kệ bà ấy nói thế nào cũng vô dụng. Sau này, còn không đợi bác chào đời, bọn họ đã ly hôn rồi. Một mình mẹ bác nuôi mấy anh em bác lớn lên. Đến tận ngày bà ấy mất, người đàn ông kia cũng không xuất hiện, bác cũng không biết tin tức của ông ấy, chỉ nghe nói ông ấy đi Nam Dương rồi. Biển người mênh mông, bác biết đi đâu mà tìm? Nếu như tìm được, bác nhất định phải giúp mẹ bác lấy lại công bằng.”
Đều là chuyện 50 năm trước, người đó cũng hơn 80 tuổi rồi, nếu như ông ấy còn sống.
“Thì ra là thế, sao bác không thử đi tìm?” Phong Thanh Thanh hỏi.
“Trước kia ăn còn không đủ no, đâu có thời gian, mấy năm gần đây mới ổn hơn một chút, nhưng mà mỗi người đều có cuộc sống của mình, đâu rảnh rỗi mà đi tìm, nếu như tìm được, nói không chừng còn phải nuôi ông ấy, vì vậy, bác không suy nghĩ tới điều đó nữa.” Vương Đại Quân nói.
Anh chị cả đều không muốn nhắc tới người này, chứ đừng nói là đi tìm.
Ngược lại ông muốn đi, muốn lấy lại công bằng cho mẹ ông ấy, nhưng, lúc còn trẻ, trong nhà nghèo, ông ấy lại không có bản lĩnh, mỗi ngày chỉ muốn kiếm tiền nuôi gia đình, đâu có thời gian đi tìm người.
Bây giờ ông ấy muốn tìm, nhưng bản thân cũng lớn tuổi rồi, người trong nhà lại không yên tâm để ông ra ngoài, cho nên, mãi vẫn chưa tìm được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play