Cũng không biết người phụ nữ kia có gì tốt? Không phải chỉ là trẻ ơn thím Bình mấy chục tuổi thôi sao? Triệu Đức Hội cũng không biết xấu hổ, vậy mà lại tùy tiện kết đôi với cô ta.
Nếu như chuyện này ở quá khứ, ông ta sẽ bị kéo xuống công khai xử lý.
Phong Thanh Thanh rất động lòng, nhưng, cuối cùng vẫn lắc đầu, nói: “Lúc ở thôn Bạch Sa, hai người các anh còn có thể thành công là vì các anh quen thuộc với nơi đó, hơn nữa sau khi hoàn thành có thể lập tức tìm nơi ẩn náu. Ở đây thì không được, các anh mới tới đây mấy ngày, nói trắng ra là lúc ra ngoài còn có thể bị lạc, nếu như xảy ra chuyện, ngay cả tìm chỗ ẩn náu cũng không được. Hơn nữa, thủ đô không nhỏ như thôn của chúng ta, nếu như xảy ra chuyện, cảnh sát có thể tìm tới rất nhanh. Chuyện đánh úp, vẫn là thôi đi.”
Dạy dỗ Triệu Đức Hội rất quan trọng, nhưng sự an toàn của bản thân càng quan trọng hơn.
“Hơn nữa, anh à, em không hi vọng có việc gì cũng đều dùng cách đánh úp để giải quyết. Đây là phạm pháp.” Phong Thanh Thanh nghiêm túc nói: “Không lỡ tay thì còn may, nếu như lỡ tay thì sẽ trở thành tội phạm. Em không muốn bởi vì tên cặn bã Triệu Đức Hội mà hại anh trai mình.”
Phong Thụy Thanh muốn nói gì đó, nhưng Phong Thanh Thanh không cho anh nói, mà tiếp tục nói: “Hơn nữa làm người phải có ranh giới cuối cùng, anh à, về việc báo thù, chúng ta sẽ từ từ, từ từ làm.”
Lần báo thù này, là quang minh chính đại báo thù, cô không muốn dùng thủ đoạn bẩn thỉu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play