Bởi vì chạy vội, bây giờ lại tức giận cho nên hai má Vương Quần đỏ bừng, phình lên, giống như quả táo đỏ mà anh ấy ăn đêm qua.
Nghĩ vậy, Phong Thủy Thanh muốn sờ lên, nhưng tay vừa mới vươn ra, lập tức phản ứng lại, bọn họ đang thảo luận chuyện giảm giá của cửa hàng món kho Triệu thị, mà anh ấy lại suy nghĩ chuyện hồ đồ gì vậy, bây giờ trong lòng anh ấy vẫn đau, vậy mà anh còn có tâm trạng chú ý tới sắc mặt của Vương Quần.
Phong Thủy Thanh đột nhiên cảm thấy rất áy náy.
“Ý tưởng này lại không phải là của chúng ta. Chúng ta có thể dùng, bọn Triệu Đức Hội đương nhiên cũng có thể dùng. Được rồi, mặc kệ bọn họ, chúng ta làm tốt việc của mình trước, về sau xem thử bên Thanh Thanh có tin tức gì rồi nói.” Phong Thụy Thanh nói.
Vừa nãy anh ấy mới quyết định sẽ không giảm giá. Trước tiên để Triệu Đức Hội đắc ý một chút, sau đó lại đả kích ông ta một cách nặng nề, như vậy mới được.
“Triệu Đức Hội này thật quá vô sỉ rồi.” Cuối cùng, Vương Quần cảm khái nói.
“Ông ấy vẫn vô sỉ như vậy mà.” Phong Thủy Thanh trả lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play