Khi Vương Quần nghe thấy Phong Thủy Thanh nắm lấy tay cô ấy và liên tục bảo cô ấy đừng đi xem mắt thì cô ấy nhăn mặt cười lạnh, nói: “Tại sao tôi phải đồng ý với anh là không đi xem mắt? Anh cũng không phải là gì của tôi. Tôi có đi xem mắt hay không cũng không liên quan gì tới anh.”
Phong Thủy Thanh vừa nghe thấy lời này, lập tức nôn nóng, anh ấy càng can đảm hơn, anh ấy nắm chặt tay Vương Quần khiến Vương Quần nhíu mày vì đau.
Thấy vậy, Phong Thủy Thanh thả lỏng tay nhưng vẫn nắm tay Vương Quần, không bỏ, vội vàng nói: “Quần Tử, em đừng đi xem mắt, chúng ta quen nhau được không?”
Vừa nói ra những lời này, những lời tiếp theo nói ra cũng thuận lợi trôi chảy hơn, anh ấy lại nói: “Mặc dù bây giờ anh không có gì, anh không phải là quan chức nhà nước, anh cũng không phải là người thủ đô, gia đình anh thậm chí còn không giàu có nhưng anh sẽ nỗ lực, sẽ làm việc chăm chỉ. Hiện tại anh đang cùng em gái mở cửa hàng, tuy cửa hàng mới mở chưa kiếm được tiền về nhưng anh rất chăm chỉ. Đồ kho trong cửa hàng cũng rất được ưa chuộng, sau này chắc chắn sẽ kiếm được tiền, anh sẽ cho em một cuộc sống tốt. Đừng đi xem mắt được không, em có thể làm bạn gái của anh được không?”
Nói xong, Phong Thủy Thanh nín thở, đôi mắt vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm Vương Quần, giống như một tù nhân đang chờ thẩm phán xét xử.
Vương Quần dùng sức cố gắng thoát khỏi tay Phong Thủy Thanh.
Trong lòng Phong Thủy Thanh cứng đờ, toàn thân tràn ngập bi thương, như thể giây tiếp theo sắp khóc, nhưng anh ấy không khóc, chỉ dùng ánh mắt nặng nề nhìn Vương Quần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play