Vào đêm trước bữa tiệc, lão thái thái gọi Trúc muội nhi vào phòng, nhẹ nhàng nói chuyện tâm tình. Trúc muội nhi ngồi trước bà, chăm chú lắng nghe. Dù không chắc chắn hoàn toàn đồng ý với những lời bà nói, nhưng nàng hiểu tình yêu thương chân thành mà bà dành cho mình.
Trong đại phòng, Vương thị ngồi trước bàn trang điểm, bận rộn chọn lựa trang sức để đeo vào ngày mai. Những nếp nhăn nhỏ ở khóe mắt đã chứng tỏ nàng không còn trẻ nữa, nhanh như vậy mà đã hơn hai mươi năm kể từ ngày nàng gả vào nhà họ Tống. Nàng từng nghĩ mình sẽ sống một cuộc đời bình dị như vậy, không ngờ con trai lại có sự nghiệp lớn muộn màng, và nàng cũng có ngày được hưởng vinh quang nhờ con.
Vương thị cầm hai cây trâm vàng tinh xảo, thử lên đầu một lúc lâu mà không phân biệt được cây nào đẹp hơn, nàng quay sang hỏi Tống Đại Lang, người đang nằm trên ghế thư giãn đọc sách: “Đại Lang, chàng thấy thiếp đeo cây trâm nào đẹp hơn?”
Tống Đại Lang không ngẩng đầu lên, đáp: “Cả hai đều đẹp.”
Vương thị im lặng, lầm bầm: “Chàng còn chưa nhìn mà đã nói.”
Tống Đại Lang trả lời: “Nàng đâu phải thiếu nữ mười lăm mười sáu tuổi, con trai sắp lấy thê tử rồi, cho dù nàng đeo đầy trang sức, cũng chỉ là bà lão trung niên thôi.”
Vương thị tức giận nói: “Sao, già rồi thì sao? Già rồi, bắt đầu muốn tơ tưởng đến các cô gái trẻ à?” - bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play