Tấm rèm vải lam khẽ được vén lên, Vương thị tươi cười bước vào gọi người.
Lúc ấy Tống Cảnh Trần đang tập trung tinh thần, chuyên chú vẽ vời, không ngờ có người bất chợt tiến vào, khiến cậu giật mình, tay run một cái, lực xuống bút mạnh hơn thường, đầu bút liền tràn mực, loang ra một vệt đen thẫm.
Tống Cảnh Trần cũng chẳng hờn giận, cười hì hì đặt bút xuống, ngẩng đầu nói:
“Con biết rồi bá mẫu, con đến ngay đây.”
Rồi cậu quay đầu nói với Tống Cảnh Mậu:
“Đại ca, trong lòng đệ đã có đại khái ý tưởng, để đệ nghĩ thêm chút nữa, mai lại tiếp tục hoàn thiện.”
Tống Cảnh Mậu đưa mắt nhìn xuống tờ tuyên chỉ, cố nén kinh ngạc trong lòng, vươn tay xoa đầu đệ đệ, mỉm cười nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT