Tống Cảnh Mậu không bị mê hoặc bởi những lời chúc mừng của mọi người xung quanh, hắn càng hiểu rằng những mối quan hệ chỉ là sự trao đổi giá trị lẫn nhau.
Lần đầu tiên nếm trải vị ngọt của quyền lực, như thưởng thức một ly rượu ngon, hắn không thể dừng lại. Tống Cảnh Mậu nhìn thấy trong Văn Chiêu Đế thứ gì đó khiến hắn khao khát mãnh liệt — đó là quyền kiểm soát.
Kiểm soát vận mệnh của chính mình, kiểm soát vận mệnh của người khác, kiểm soát tất cả những gì hắn muốn nắm trong tay.
Cảm nhận một ánh mắt căm phẫn như có thể xuyên thủng mọi thứ đang hướng về mình, Tống Cảnh Mậu không cần phải quay lại cũng biết là ai. Đã làm mất lòng người thì sợ gì nữa?
Kẻ yếu đuối trong Tống Cảnh Mậu đã chết từ lâu, chết trong chuồng ngựa, chết sạch sẽ không còn gì sót lại. Cùng chết đi còn có cái thứ “người tốt vô dụng” đó. Trong một thế giới mà con người ăn thịt lẫn nhau, chỉ có kẻ mạnh mới đáng được tôn trọng.
“Cảnh Mậu huynh thăng quan là đại hỉ sự của chúng ta ở Hàn Lâm Viện, sao không đi ăn mừng một bữa sau giờ làm việc nhỉ? Đi Phạm Lâu chúc mừng Cảnh Mậu huynh một phen đi!” Một người trong số đó cao giọng đề nghị, mọi người xung quanh đồng loạt phụ họa theo.
Khi Tống Cảnh Mậu nghe nhắc đến Phạm Lâu, khuôn mặt hắn hơi sa sầm, nhưng chỉ là trong chớp mắt. Hắn nhanh chóng điều chỉnh lại biểu cảm, giả vờ như một thiếu niên e thẹn, khiêm tốn chắp tay đáp: “Các vị có lòng tốt, Cảnh Mậu xin cảm tạ, đừng có trêu đùa ta  nữa. Ta  chỉ là nhờ có đệ đệ mà được như vậy thôi, sau này còn phải nhờ các bậc tiền bối chỉ điểm nhiều hơn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play