Lại nữa rồi — ánh mắt đó, cái cảm giác bị theo dõi từ phía sau.
Lúc gặp người cá, cũng có lúc cô từng có cảm giác như thế này. Nó rất giống ảo giác, nhưng Chúc Ninh biết rõ — đó không phải là ảo giác.
Cô quay đầu lại nhìn. Hành lang trống rỗng — đây là khu vực dành riêng cho nhân viên, đến cả một cái xác cũng không có.
Cái thứ gì đang nhìn cô vậy? Trong này còn có sinh vật nào khác sao? Tại sao cô lại không nhìn thấy gì?
“Cô làm gì vậy?” Lý Niệm Xuyên hỏi: “Sao còn chưa vào?”
Chúc Ninh: “Tôi có cảm giác phía sau có người.”
“Có người?” Lý Niệm Xuyên thò đầu ra ngoài, quét mắt nhìn dọc hành lang: “Người đâu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play