Ống kính máy quay tập trung vào Phạm Hi, không bỏ lỡ bất kỳ phản ứng nhỏ nào của cậu.
Mái tóc nâu đỏ xõa rối bên má, mí mắt của Phạm Hi khẽ run lên, có dấu hiệu sắp tỉnh. Võ Toa Tử nhìn qua khe tóc giả, quan sát đối phương ở cự ly gần, thầm cảm thán quả nhiên là idol, ngay cả khi ngủ không trang điểm cũng đẹp đến mức khó tin. Ngũ quan của cậu ngoài đời còn sắc nét hơn trên màn ảnh, đường nét xương hàm gầy gò lại càng thêm cuốn hút.
Phạm Hi lờ mờ cảm giác có người vỗ nhẹ lên mình, dường như có ai đó đang nói chuyện bên tai. Não cậu vẫn chưa kịp xử lý thông tin, vừa mở mắt ra đã thấy ngay bên giường mình có một bóng người đang đứng.
Phạm Hi: "..."
Võ Toa Tử đầy mong đợi, cố tình đè thấp giọng, chầm chậm nói: "Chào, buổi, sáng?"
Cô đang suy nghĩ nếu Phạm Hi la lên thì các phòng phía sau sẽ phải làm thế nào. Nhân tiện, cô còn tưởng tượng ra viễn cảnh nếu cậu phản ứng thái quá mà đá cô một phát thì có được tính là tai nạn lao động hay không. Nhưng rồi cô thấy Phạm Hi có vẻ buồn ngủ, mắt nửa nhắm nửa mở, chống tay ngồi dậy, cúi đầu hất nhẹ tóc mái, đưa tay vuốt ngược lên, để lộ vầng trán trơn bóng.
Cậu mơ màng nhìn Võ Toa Tử một lúc, tự nhiên nở nụ cười. Mặc dù đang rất buồn ngủ nhưng cậu vẫn nhiệt tình đáp lại: "Chào buổi sáng. Tôi cứ tưởng ma thì phải ngủ trên trần nhà chứ, nhưng trước giờ chưa thấy cô bao giờ nhỉ, cô trốn kỹ ghê đấy?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT