Nhóm quay phim từ sớm đã chuẩn bị sẵn máy, ghi lại quá trình nhóm cuối cùng – nhóm "át chủ bài" – chờ lên sân khấu. Cảnh bọn họ thoải mái đứng đợi khiến anh quay phim không nhịn được cảm thán: thật khác biệt với các thực tập sinh trước đó.
Những người trước, hoặc là hít sâu liên tục, hoặc lẩm nhẩm lời hát, hoặc đi đi lại lại không yên.
Thế nhưng Tần Lục lại lười biếng tựa vào tường, khoanh tay trước ngực, nhắm mắt lại, lặng lẽ nghe giọng hát vọng ra từ sân khấu.
Nơi chờ sân khấu không có đèn, chỉ có chút ánh sáng từ phía trước hắt lại, rọi xuống gương mặt Tần Lục hơi ngẩng lên, tạo nên đường nét lập thể hoàn mỹ.
Dáng vẻ ấy vô cùng tự nhiên, nhưng qua ống kính của máy quay, lại mang theo một phong vị rất riêng, giống như những đoạn phim dài không lời trong điện ảnh. Giữa nền nhạc mơ hồ, chàng trai trẻ khẽ ngân nga theo một giai điệu chẳng ai nghe rõ, như thể đang lạc vào một miền ký ức phủ sắc vàng hoài niệm.
Đây là lần đầu tiên anh ta bắt gặp một khung hình đầy chất nghệ thuật như vậy. Anh ta chợt có cảm giác như đang chiêm ngưỡng một thước phim kinh điển nào đó—chàng trai trẻ nhắm mắt, mỗi nụ cười khẽ trên môi đều là một khoảnh khắc có thể khiến người ta muốn ngắm nhìn mãi, nghiền ngẫm từng chi tiết.
Thông thường, quay phim chỉ có nhiệm vụ ghi lại hình ảnh mà không can thiệp vào khâu chỉnh sửa cuối cùng. Việc ghi hình các thực tập sinh trong lúc chờ đợi ban đầu cũng chỉ để làm tư liệu hậu trường, có thể lựa chọn phát sóng hoặc không. Nhưng khi ống kính hướng về phía Tần Lục, anh ta bỗng quyết định rằng, bất kể thế nào, cảnh quay này nhất định phải xuất hiện trong bản chính thức.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT