Người đàn ông mặt sẹo nhìn anh từ trên xuống dưới. Đông ca vốn là người trọng tình nghĩa. Thời trẻ, Tần Đằng vô tình cứu giúp anh một mạng, Đông ca luôn ghi nhớ ân tình này trong lòng và rất sẵn lòng giúp đỡ Tần Đằng mỗi khi anh cần.
Nhưng chính vì sự giúp đỡ vô điều kiện đó mà suýt chút nữa đã hại Vân Xu.
“Lần trước cậu…” Đông ca vừa mở miệng, Tần Đằng đã vội vàng rối rít xin lỗi: “Đông ca, thật xin lỗi! Tôi thật sự không biết con nhỏ đó lại quen biết Khuyết Tư Viễn. Nếu biết trước, tôi nhất định sẽ không tìm anh.”
“Đều tại con nhỏ đó mà chúng ta mới ra nông nỗi này. Anh yên tâm, đợi khi ra ngoài, tôi nhất định sẽ nghĩ cách đưa anh ra ngoài cùng, và nhất định không tha cho con nhỏ đó!”
Tần Đằng nghĩ rằng lời nói này có thể xoa dịu cơn giận của Đông ca. Nhưng anh đã lầm. Sắc mặt người đàn ông vạm vỡ càng lúc càng lạnh, nắm tay siết chặt hơn, rồi không nói một lời, đấm thẳng vào mặt Tần Đằng.
Đông ca ra tay rất mạnh, Tần Đằng ngã nhào xuống đất, gáy đập mạnh vào nền gạch. Trong khoảnh khắc, đầu óc anh choáng váng, mọi thứ trước mắt trở nên mơ hồ. Gò má anh sưng vù, khóe miệng rớm máu.
Cơn đau dữ dội lan khắp cơ thể. Tần Đằng thậm chí cảm thấy răng mình như muốn lung lay. Anh sợ hãi nhìn người đàn ông trước mặt, không hiểu vì sao Đông ca lại đột nhiên ra tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play