Cố Tư Thành vừa định nổi giận, nhưng chợt ý thức được tình cảnh hiện tại của mình, anh ta đành phải nuốt cục tức vào bụng.
Mỹ nhân ngư này… quá mạnh, anh ta không thể đối đầu trực diện với cô. Vị bác sĩ kia, đến giờ vẫn còn bất tỉnh nhân sự, tình thế này… thật sự quá bất lợi cho anh ta.
Như Thu chậm rãi cất tiếng, giọng điệu nhẹ nhàng như gió thoảng: “Tôi đã từng… có một giấc mơ… Trong giấc mơ ấy… không có Vân Xu… Tôi nằm trên chiếc bàn mổ lạnh lẽo, trơ mắt nhìn trái tim mình bị rạch nát, bị moi ra… bị biến thành dược liệu… để cho ả đàn bà này… nuốt trọn vào bụng.”
“Ả ta… có được một cơ thể khỏe mạnh… còn tôi… linh hồn tôi thì mãi mãi không được yên bình… ôm lấy lồng ngực trống rỗng… nhìn hai người… tiếp tục ân ái, quấn quýt lấy nhau.”
Dẫu cho Cố Tư Thành có nhận ra chân tướng sự việc, dẫu cho anh ta có muộn màng phát hiện ra tình yêu của mình dành cho cô, và dẫu cho anh ta có đau khổ dằn vặt suốt cả quãng đời còn lại… thì sao chứ? Cô đã chết rồi. Chết một cách oan ức, chết mà không hề hay biết, người mình yêu thương nhất, vì sao lại đối xử với mình tàn nhẫn đến như vậy. Cô đã trao cho anh ta tất cả, cả trái tim và cả linh hồn.
Như Thu đã chết… chết trên chiếc bàn mổ lạnh lẽo, cô độc và đau đớn. Còn Cố Tư Thành, anh ta vẫn nghiễm nhiên sống dưới ánh mặt trời, vẫn là Cố đại tổng tài quyền lực, vẫn ung dung tận hưởng cuộc sống thượng lưu xa hoa. Dẫu cho sau này anh ta có phát hiện ra sự dối trá của Tần Mạn Ngữ, anh ta vẫn sẽ chọn cách tha thứ cho ả, chỉ vì những năm tháng tình cảm đã qua.
Thật nực cười làm sao! Mạng sống của cô, hóa ra lại rẻ mạt đến thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT