“Lời của Trương đại nhân sai rồi. Quan viên Tây Châu tham ô, lừa trên gạt dưới, mới kích động sự oán giận của dân chúng. Chúng ta nên cố gắng xoa dịu, sao có thể mạnh tay trấn áp!”
Đông Khánh Đế thu hết lời của đại thần vào tai, thần sắc không rõ, cũng không bày tỏ thái độ. Đợi đến khi tiếng tranh cãi càng lúc càng lớn, ông mới nhìn về phía mấy người con trai: “Lão Nhị, con thấy chuyện này thế nào?”
Nhị hoàng tử lạnh lùng nói: “Phụ hoàng, nhi thần cho rằng nên phái binh trấn áp. Nếu cứ trấn an, chẳng phải là khiến đám dân bạo loạn coi thường uy nghiêm của triều đình, cho rằng mọi chuyện đều có thể dùng bạo loạn giải quyết sao? Cứ thế mãi, hoàng thất còn mặt mũi nào nữa.”
“Lão Bát, ý con thế nào?”
Lận Chính Thanh vẻ mặt ôn hòa, mang theo chút thương xót, nói: “Nhi thần cho rằng nên phái người đi trấn an, giải thích ngọn ngành, cố gắng bình ổn sự phẫn nộ của dân chúng.”
Đông Khánh Đế lại liên tiếp hỏi ý kiến của mấy người con trai, cuối cùng mới hỏi đến Thất hoàng tử.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT