Cha Vân nở một nụ cười vừa phải, mời: “Kinh tư lệnh, xin mời ngồi.”
“Bá phụ, không cần khách sáo.” Kinh Nam Lĩnh nói: "Tôi ngồi bên này.”
Không khí trở nên yên tĩnh.
Mí mắt cha Vân Xu giật giật, nụ cười suýt nữa thì không giữ được. Đây chính là Kinh Nam Lĩnh nổi tiếng lẫy lừng, đi đâu cũng ngồi vị trí chủ, luôn được chào đón như khách quý, ai cũng phải gọi một tiếng “tư lệnh”. Nghe một người như vậy gọi mình là “bá phụ”, cha Vân Xu cảm thấy rất kỳ lạ. Điều này cũng chứng tỏ ý định của đối phương. Ông không nghĩ mình có đủ tầm vóc để Kinh Nam Lĩnh phải đối xử như vậy.
Cha Vân ho nhẹ hai tiếng, cố gắng bỏ qua cảm giác kỳ lạ trong lòng, trịnh trọng cảm ơn Kinh Nam Lĩnh vì đã giúp đỡ trong đám cưới hôm trước và vì đã cứu giúp trên tàu hỏa.
Hai bên nói chuyện xã giao vài câu. Trợ lý của Kinh Nam Lĩnh chắp tay sau lưng đứng sau anh, vẻ mặt điềm tĩnh nhưng trong lòng lại ngạc nhiên. Đây là lần đầu tiên anh thấy tư lệnh kiên nhẫn trò chuyện với người khác như vậy. Trước đây, gặp những tình huống này, tư lệnh chỉ đáp lại vài tiếng rồi quay người bỏ đi. Kinh Nam Lĩnh là người không thích lãng phí thời gian, vì vậy rất ít khi tham gia những nơi đông người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play