Vân Xu dừng lại một lúc, như đang hồi tưởng. Sau đó cô tiếp tục: “Em còn thấy một người. Anh ấy mặc áo sơ mi trắng, quần đen. Em rõ ràng chưa từng gặp anh ấy, nhưng luôn có cảm giác quen thuộc, như thể đã từng quen.”
Cô không tự giác vuốt ve chiếc vòng tay trên tay, mê mang nói: “Kỳ lạ quá.”
Lộ Lâm Yến ngồi trên ghế sofa như một bức tượng, biểu tình đông cứng lại.
Trịnh Dư Giác và Trương Thừa liếc nhau. Đáy mắt hiện lên sự lo lắng. Trạng thái của Vân Xu lúc đó họ đều thấy rõ, cả người như một đóa hoa bị phong tuyết vùi dập, mất đi mọi sức sống.
Họ tuyệt đối không muốn nhìn thấy cô nhớ lại những chuyện đã từng xảy ra.
Trịnh Dư Giác nhíu mày. Lẽ ra đã sớm nên khuyên Vân Xu vứt bỏ chiếc vòng tay đó. Nhưng Lộ Lâm Yến vẫn luôn cho rằng việc quên đi hoàn toàn có nghĩa là Vân Xu đã vứt bỏ quá khứ, không cần quá lo lắng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play