Lý Sơn là một trong số ít diễn viên lớn tuổi của đoàn làm phim Thành Phố Không Ngủ, anh ấy hoàn toàn đáp ứng được những tiêu chí mà Vương Ngô Thành đưa ra khi lựa chọn diễn viên lớn tuổi —— diễn xuất tốt, không nổi danh, ngoại hình không có nét đặc trưng và có thể hóa thân thành nhiều dạng nhân vật.

Sau khi đọc kịch bản thử vai, Lý Sơn đã rất mong muốn được trở thành một phần của bộ phim này, một kịch bản hay luôn có sức hút mãnh liệt với một diễn viên giỏi, tuy nhiên, trong kịch bản thử vai, hầu hết đều là các vai trẻ tuổi, chỉ có hai vai phù hợp với tuổi của anh ấy.

Nhưng khi anh ấy thử vai, đạo diễn đã cam đoan với anh ấy rằng, hai vai này về sau sẽ có những phân cảnh khá quan trọng.

Trong hai vai diễn, anh ấy thích vai thứ nhất hơn.

Bộ phim này là một tác phẩm xoay quanh quá trình trưởng thành của nữ chính và theo mô típ quen thuộc thì vai ba của bạn trai nữ chính kiểu gì sẽ bị hạ IQ, bày ra đủ trò ngớ ngẩn để gây khó dễ cho nữ chính —— Đúng vậy, anh ấy cũng không phải người đi chậm so với thời đại đâu, mấy từ ngữ mới mà giới trẻ bây giờ hay dùng anh ấy cũng biết cả, hạ IQ, từ này phải nói là chuẩn không cần chỉnh.

Vì vậy, khi thử vai, dù đã thử cả hai vai nhưng anh ấy vẫn thẳng thắn, nói rõ với đạo diễn là mình thích vai nào hơn.

Cuối cùng, khi Lý Sơn nhận được kết quả thử vai, biết mình đã thành công nhận được vai đối tác điều hành này* thì dù đã gần bước sang tuổi bốn mươi, anh ấy vẫn không kìm được sự phấn khích mà hét lên một tiếng, khiến con trai anh ấy giật mình thon thót.

(*) Đối tác điều hành: người trực tiếp quản lý, ra quyết định và chịu trách nhiệm pháp lý cao nhất của một quỹ đầu tư hoặc công ty đầu tư.

Đạo diễn nói, bộ phim này sẽ đi theo hình thức vừa quay vừa phát sóng, vậy nên quá trình quay phim sẽ theo đúng dòng thời gian trong kịch bản, cũng chính vì thế, anh ấy gần như không cần có mặt ở phim trường trong tập đầu.

Kể từ khi đoàn làm phim bắt đầu quay, anh ấy chỉ mới xuất hiện trên phim trường đúng hai ngày, một là ngày đầu tiên và hai là ngày có cảnh quay của mình.

Đợi ròng rã hơn nửa tháng, cuối cùng kịch bản tập hai cũng đã đến tay.

Lý Sơn cũng sốt ruột mà đọc luôn, anh ấy xoa tay, cũng không biết "phân cảnh quan trọng" mà đạo diễn hứa hẹn là quan trọng đến mức nào.

Nhưng rất nhanh sau đó, anh ấy đã hoàn toàn quên luôn chuyện xem vai diễn của mình có bao nhiêu cảnh, vì anh ấy đã hoàn toàn đắm chìm vào nội dung kịch bản. Eudora x TYT

Ngay từ mở đầu, kịch bản tập hai đã tạo nên một cú sốc lớn, khiến khán giả hoàn toàn bất ngờ, phá tan mọi dự đoán trước đó của họ, thế nhưng, từng chi tiết đều đã được sắp đặt hoàn hảo từ trước, quả thật là "bất ngờ nhưng lại hợp lý vô cùng".

Lý Sơn chỉ mới lật được hai trang kịch bản thì đã quên mất mình phải diễn vai nào rồi, chỉ còn biết đặt mình vào góc nhìn của Lăng Ngự để đối đầu với "nam chính cũ", với ba của nam chính cũ, với ông chủ tương lai của cô ấy và cuối cùng là với CEO của công ty mới.

Các tình tiết trong phim liên kết chặt chẽ với nhau, lời thoại dày đặc, đến thở cũng không có thời gian.

Khi đọc đến chỗ cao trào liên tiếp, Lý Sơn thậm chí còn không nhịn được mà vỗ đùi khen hay.

Sau khi đọc hết toàn bộ kịch bản, anh ấy không kìm được mà thở phào nhẹ nhõm, rồi lại thấy hơi hụt hẫng.

Đến khi anh ấy định thần lại thì sự hối hận bất chợt dâng lên trong lòng.

—— Ôi! Đáng lẽ lúc đó nên chọn vai kia mới đúng! Cái vai mà anh ấy tưởng là ba của "nam chính" ấy!

Lúc đó, anh ấy cứ tưởng Phương Tử Ngọc là nữ chính nên cho rằng vai người ba của nam chính, dù được xây dựng là tổng giám đốc của một công ty thì thế nào cũng sẽ làm ra những chuyện ngu ngốc không phù hợp với trí tuệ của một người đứng đầu, chính vì lo lắng điều này nên anh ấy mới quyết định chọn một vai diễn khác.

Vai diễn đó chỉ xuất hiện thoáng qua trong tập đầu tiên nhưng sang tập thứ hai thì đúng như lời đạo diễn nói, các phân cảnh đã tăng lên một cách đáng kể, bởi vì thật ra, anh ấy chính là ông chủ của Lăng Ngự - người phụ nữ mà giờ đây có vẻ mới là nhân vật chính thật sự.

Nơi mà Lăng Ngự hao tâm tổn trí muốn vào, chính là quỹ đầu tư tư nhân mà anh ấy đang giữ vai trò đối tác điều hành.

Vì vậy, anh ấy đúng là có không ít phân cảnh, dù sao cũng là ông chủ của nữ chính mà.

Nhưng mà, cái vai diễn người có quyền lực trong gia đình bên nam mà anh ấy đã chần chừ bỏ qua vì cho rằng sẽ bị hạ IQ thì IQ lại không hề bị ảnh hưởng bởi cốt truyện, vừa xuất hiện đã xoay chuyển tình thế, đặt việc công lên trên tình riêng, bộc lộ hoàn toàn khí chất của một người đứng đầu mưu lược, quyết đoán.

Ôi, tuy thường ngày anh ấy là người điềm đạm nhưng mà trong diễn xuất thì anh ấy lại thích những vai diễn mạnh mẽ, đầy khí phách như này cơ!

Hơn nữa, theo diễn biến của cốt truyện thì sau này có lẽ anh ấy sẽ có xung đột trực tiếp với Lăng Ngự.

Đó mới thực sự là một cảnh hay, anh ấy đã bắt đầu mong chờ rồi.

Tiếc quá... chỉ vì một thoáng do dự mà anh ấy đã bỏ lỡ mất vai diễn phù hợp với sở thích của mình hơn.

Từ trước đến giờ anh ấy vẫn luôn thích những vai diễn có khí phách như vậy, đó cũng chính là lý do tại sao khi vừa nhận được kịch bản, anh ấy đã không nhịn được mà quên mất mình đang là diễn viên, ngay lập tức nhập tâm theo góc nhìn của Lăng Ngự.

Vai Lăng Ngự này đúng là hợp gu anh ấy, danh tiếng tốt để làm gì, làm người là phải đạt đến đỉnh cao mặc cho thiên hạ gièm pha —— thế mới đã!

Nghĩ đến đây, bàn tay phải đang vuốt nhẹ kịch bản của anh ấy khựng lại.

Khi đọc kịch bản tập trước, anh ấy cũng giống như những người khác, cho rằng Lăng Ngự chỉ là một vai phụ nhỏ xuất hiện thoáng qua như sao băng, thế nên đương nhiên cũng không chú ý đến việc ai sẽ vào vai Lăng Ngự.

Bây giờ nhớ lại...

Lý Sơn vắt óc lục lọi lại từng ngóc ngách ký ức, cố gắng nhớ lại cảnh tượng trong hai lần mình đến phim trường, cuối cùng cũng tìm thấy được trong đó hình ảnh của người diễn viên đóng vai Lăng Ngự.

Là một cô gái trẻ rất xinh đẹp.

Tên là Tần Vưu hay Tần gì đó, hình như dạo gần đây cô gái đó đang vướng vào tai tiếng, mặc dù anh ấy không hay lên mạng nhưng cũng nghe người khác nhắc qua, thế nên vẫn còn nhớ mang máng.

Lý Sơn lật kịch bản đến trang có cảnh diễn chung của anh ấy và Lăng Ngự.

Trong cảnh diễn chung này, Lăng Ngự đến phỏng vấn, hồ sơ của cô ấy vô cùng ấn tượng, tốt nghiệp đại học Columbia, từng làm cho Sequoia, trên hồ sơ xin việc toàn là những thành tích nổi bật, tuy trong ngành này không thiếu gì những hồ sơ xuất sắc nhưng xuất sắc đến mức này thì cực kỳ hiếm gặp, cộng thêm lợi thế về ngoại hình, anh ấy không có lý do gì để bỏ qua một nhân tài như vậy.

Nhưng ngay khi anh ấy nở nụ cười hài lòng, chuẩn bị nói đến chuyện lương bổng thì Lăng Ngự lại mỉm cười, bắt đầu ra giá trên trời, cô ấy không đến để ứng tuyển vị trí VP mà là muốn trở thành đối tác.

Đối tác trong lĩnh vực đầu tư mạo hiểm và đối tác trong các loại hình công ty thông thường không mang cùng một ý nghĩa, trong ngành đầu tư mạo hiểm, những người được gọi là "đối tác" không thực sự sở hữu công ty mà chỉ được xem như quản lý cấp cao, trong các công ty mạo hiểm có thiết lập hệ thống cấp bậc đối tác, thường sẽ có các cấp bậc như đối tác, đối tác cấp cao và đối tác điều hành.

Đối tác điều hành tương đương với CEO, còn những cấp bậc sau thì nhiệm vụ và quyền hạn sẽ giảm dần theo cấp bậc.

Vì vậy, "giá trên trời" của Lăng Ngự thật ra cũng không quá đáng như mọi người vẫn tưởng.

Nhưng ngành tài chính là một nơi phân cấp bậc rõ ràng, cơm phải ăn từng miếng một, bậc thang phải bước từng nấc, kinh nghiệm làm việc và hồ sơ của cô ấy đạt đến VP là vừa đủ, thế nhưng muốn từ VP nhảy lên đối tác thì lại là một thử thách lớn.

Lời nói của Lăng Ngự, ngạo mạn đến độ gần như trở nên ngông cuồng rồi.

Vị đối tác điều hành mà Lý Sơn phải đóng lập tức tỏ ra hơi không vui, trong khi đó Lăng Ngự thì vẫn bình tĩnh mỉm cười.

Trong kịch bản viết Lăng Ngự "ngả người ra sau ghế, hai tay đặt lên hai bên tay vịn", động tác này phải được thể hiện một cách thư thái, toát lên một chút lười biếng, do đó đòi hỏi rất cao về khí chất của người diễn viên.

Trong cảnh này, hai nhân vật phải tạo ra được khí chất ngang ngửa nhau thì cảnh phim mới đẹp.

Nỗi lo lắng trong lòng Lý Sơn ngày một tăng lên.

Anh ấy không lo lắng về tai tiếng của cô gái đó, với anh ấy, những thứ gọi là tai tiếng đã quá quen thuộc, chẳng khác nào chuyện cơm bữa, dù sao, anh ấy cũng đã lăn lộn trong giới giải trí suốt hai mươi năm rồi.

Cái anh ấy lo chính là khả năng diễn xuất của cô gái đó, cô trông quá trẻ, liệu ở tuổi đời như này, cô có thể diễn tả được sự mạnh mẽ như kịch bản yêu cầu không?

Anh ấy lo rằng, khi thực sự quay đến cảnh này, liệu anh ấy có bị bắt phải diễn tiết chế lại, để phối hợp với cô diễn viên trẻ tuổi này không.

Anh ấy không muốn chuyện này xảy ra, khó khăn lắm mới gặp được kịch bản mình thích, tuy nhiên lại không thể diễn hết mình, phát huy hết khả năng diễn xuất, thế thì thật khó chịu?

Hơn nữa, một kịch bản hay thế này, nếu diễn viên không thể hiện nổi thì thật uổng phí...

Vì quá lo lắng, Lý Sơn bắt đầu tìm kiếm xem trước đây cô gái này đã từng diễn những vai nào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play