Nụ cười trên mặt Nhạc Thanh lập tức cứng đờ.
Hắn hít sâu một hơi, điều chỉnh biểu cảm, “Tiểu Hoan, cậu vẫn quan tâm tôi đúng không? Nên mới để ý đến tình trạng của tôi.”
Câu nói này vừa thốt ra, Nhạc Thanh cứ như đã nắm bắt được sự thật, chính hắn cũng tin vào điều đó trước tiên.
Trong đầu hắn không ngừng hiện lên những ký ức của kiếp trước. Trong mắt Diệp Vĩnh Hoan, hắn vẫn luôn là người đặc biệt nhất…
Đến bây giờ, Nhạc Thanh vẫn còn nhớ rõ lần đầu tiên gặp Diệp Vĩnh Hoan khi nhập học cấp ba.
Lúc đó, hắn đang đứng trước lều di động ở cổng trường để làm thẻ nước cho học sinh. Rõ ràng xung quanh có rất nhiều người, vậy mà trong ánh mắt đầu tiên giữa đám đông, hắn lại nhìn thấy cậu.
Học sinh mới lên cấp ba trông vẫn còn non nớt, chẳng khác nào những cây hành nhỏ vừa mọc, hơn nữa lại vừa trải qua đợt huấn luyện quân sự, ai nấy đều rũ rượi, nước da vàng vọt, thực sự không có gì đáng chú ý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play