Chuyện này vốn chẳng thể trách Hứa Vân Thanh.
Vốn dĩ, vốn từ về nghi lễ cổ đại của Hứa Vân Thanh chỉ giới hạn trong mấy câu như "thỉnh an", "chúc ngày an lành", "buổi tối an lành", "sáng tối bình an", ngoài ra thì đối với kho tàng ngôn ngữ phong phú của Trung Quốc, y hoàn toàn mù tịt.
Trước đây, Tiểu An Tử không chỉ một lần nhắc nhở y phải học cách đối nhân xử thế, nhưng Hứa Vân Thanh lại lấy lý do mình là người làm kỹ thuật nên thẳng thừng từ chối đề xuất này.
Song, nợ thì sớm muộn cũng phải trả, ví như lúc này đây
Hứa Vân Thanh phải đối mặt với ánh nhìn kỳ quặc từ khắp mọi người, giả vờ như chẳng có gì, nhấc chén lên uống cạn.
A phù phù, cay chết mất, cay muốn xỉu luôn rồi…
Dù trong lòng như có cả dòng bình luận xô bồ đang tuôn trào, Hứa Vân Thanh vẫn bất động như núi, chẳng ai biết rằng mười ngón chân giấu dưới giày vớ của y đã bấu chặt đến mức gần như muốn cào ra ba tầng nhà biệt viện tráng lệ của đông cung.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play