Tay của Hứa Vân Thanh bị kéo ngược lại, máu nóng lập tức dồn lên đỉnh đầu.
Y cố sức muốn rút tay ra, nhưng sức của Dung Dịch lại lớn đến kỳ lạ, giằng co một hồi, tay y ngược lại bị hắn nắm chặt hơn.
Không có gì đáng sợ hơn việc đang lén nói xấu người ta lại bị bắt quả tang ngay trước mặt. Qua lớp vải trắng, Hứa Vân Thanh nhìn thấy bóng tối đặc quánh như mực tàu từ từ lan rộng, bên kia tấm màn, Dung Dịch dường như đã đứng dậy.
Hứa Vân Thanh cảm thấy đầu óc mình sắp cháy đến nơi, y lắp ba lắp bắp, chột dạ tìm đại một cái cớ cho mình: “Là... là thế này, ta phát hiện trong cung có một cô nương tên là Cửu Nương, ta đến tìm ngươi... là vì... là vì...”
Hứa Vân Thanh càng nói càng thấy chột dạ.
Nếu như tay y không vẫn còn đang đặt trong tay Dung Dịch, thì lời nói ấy còn có chút đáng tin. Sự thật là, Dung Dịch đang yên đang lành nằm trên giường, còn y thì lại mò đến tận đầu giường người ta, vừa sờ vừa xoa tay người ta.
Đừng nói là Dung Dịch, ngay cả Hứa Vân Thanh lúc này cũng muốn báo quan tự thú.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT