Dung Dịch nhếch môi, nụ cười trên mặt càng lúc càng sâu: “Vậy sao?”
Mùi thuốc thuần khiết nay đã bị lẫn thêm thứ gì đó, nhưng tiểu thái y miệng toàn lời dối trá vẫn chưa hề nhận ra sơ hở của mình, còn đang ra sức gật đầu.
Không ngoan.
Mái tóc mềm mượt khẽ lay động theo cử động của Hứa Vân Thanh, rồi thuận theo đầu ngón tay của Dung Dịch rơi xuống bờ vai y.
Rõ ràng không phải là cảm giác thật sự, nhưng Dung Dịch lại có cảm giác như đang vuốt ve bộ lông mềm mại của một con thú nhỏ.
Hoàng thất hằng năm đều tổ chức yến tiệc sau đại điển săn bắn mùa thu, hiện nay cũng gần tới kỳ ấy. Khi còn sáng mắt, hắn từng đến trường săn, lần nào cũng thu hoạch đầy tay.
Không phải vì hắn giỏi cưỡi ngựa bắn cung, mà vì hắn hiểu rằng con mồi luôn cảnh giác và khó đoán, muốn bắt được thì trước tiên phải dùng mồi dụ, sau đó…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play