Trong Trữ Tú Cung.
Thái tử đang ở lại trong tẩm điện thỉnh an hoàng hậu nương nương. Hoàng hậu tựa người trên nhuyễn tháp, khuỷu tay đặt trên bàn. Bà đã nhiều tuổi, nhưng năm tháng dường như chẳng để lại bao nhiêu dấu vết, dung nhan vẫn xinh đẹp như thuở thiếu nữ.
Nghe thấy một tiếng “bịch” trầm đục vang lên từ ngoài cửa sổ, hoàng hậu có phần hoang mang: “Là Dung Dịch đấy ư?”
Thị vệ trấn giữ Trữ Tú Cung nghe tiếng động vội lao ra ngoài xem xét, nhưng bị thái tử chặn lại. Hắn đứng cạnh cửa sổ, khóe môi nhếch lên nụ cười: “Không phải đâu, chắc là có con mèo hoang đi ngang qua.”
Hoàng hậu nghe vậy mới hơi yên lòng. Bà day trán, vẫn mang theo chút bất an: “Gần đây bản cung tâm thần bất định, ngày đêm chẳng an, lại cứ nhớ tới đứa trẻ ấy.”
“Khi người ta bế nó giao cho bản cung, nó còn bé xíu, nằm trong lòng bản cung cứ cười mãi. Bản cung nuôi dưỡng nó bao năm, sao có thể không có tình cảm? Nhưng về sau con lớn rồi, nó lại chiếm lấy vị trí trưởng tử hoàng gia. Vì vinh quang của gia tộc, bản cung ngoài cách nhẫn tâm buông bỏ, còn có thể làm gì?”
Những chuyện xưa cũ tựa như khơi lại nỗi đau trong lòng bà, hoàng hậu thở dài: “Nay đứa trẻ ấy biến thành bộ dạng đáng sợ như vậy, bản cung nhìn vào chỉ thấy trong lòng không yên.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT